Đại gia béo phì bỏ 1ku chén hai nữ sinh năm nhất hàng ngon, hả? – Không, Thương thi khối D. – Khối D? Là toán văn anh. Vậy Thương lo cho môn Địa mần chi? – Mình là bí thư mà V. – Bí thư khác gì tổ viên? Bí thư đâu phải thần thánh? Nếu có khả năng thì V không nói. Còn nếu năng lực hữu hạn, học đều hết là Thương đang tự… – Tự gì? – Thấy tôi ngập ngừng Thương hỏi vặn. – Tự giết chết mình đó. Khi những tâm tư trong em trĩu nặng, khi đôi vai em gầy hao đi, khi làn tóc chấp chới trở nên ủ rũ, và đặc biệt, khi đôi mắt biếc kia trở nên sâu hơn, thăm thẳm hơn… tôi
nghe trái tim mình xót xa như dao cắt. Điều lạ là “con dao” vô hình đó không chỉ duy nhất. Một ngày đầu tháng 12 với gió heo may se sắt. Sau khi đưa Thương đến hết bậc thang, tôi rẽ phải bước vào lớp. Nhìn thấy mấy đứa con gái đang đứng xúm xít vây quanh bàn Diệp. Theo sự tò mò bản năng, tôi ghé mắt nhìn thử. Thấy đôi mắt em đang đỏ hoe và hàng lông mi ướt ríu lại vào nhau, tôi nghe trái tim mình… “xót xa như dao cắt”. Không chút phân vân. Chỉ đôi chút suy nghĩ. Giờ chơi hôm đó tôi đứng lên, Đại gia béo phì bỏ 1ku chén 2 em sinh viên dâm đãng rời