Một ngày không làm chủ được với em hầu gái tươi ngon, thấy tôi, nó hí hửng ra mặt: – Về rồi à bạn, Cuối cùng không cưỡng lại được với em hầu gái tươi ngon tháng qua làm gì? – Từ từ mời ta vô nhà, đem trà bánh ra đã chứ. – Trà thì có, bánh thì không, ăn xoài đỡ được không? – Đúng tủ luôn, để ta làm mắm đường. Hai thằng ngồi trên chiếc ghế cũ ọp ẹp, dưới tán vải đang đơm hoa tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Bây giờ nghĩ lại, trên đoạn đường đời ngắn ngủi dài dằng dặc những muộn phiền lo toan, những trò hề giả tạo… chỉ cần có một tri kỷ bên đường, lúc chân chùn gối mỏi, tiếp thêm cho nhau chút động